Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013



Thanh Trúc

HỮU XẠ TỰ NHIÊN HƯƠNG
           Nếu cách đây hai tháng câu nói: “Tôi không muốn trong nhà tôi có chữ ký của một kẻ đang làm nghèo Đất nước, làm khổ Nhân dân. Với tôi, đó là một điều rất tổn thương vì cảm giác mình bị xúc phạm” của nữ NSND Kim Chi từ chối lời đề nghị để được Thủ Tướng khen thưởng, được công luận nhân dân xem như hiện tượng “sao mai” rực rỡ giữa bình minh, thì mới đây nhất, trong bài phát biểu qua một số trang web, blog đăng tải của NSND Thu Hiền thì “hiệu ứng” bất chợt đầy ấn tượng như: “Sấm sét giữa trời quan” từ câu nói: “... Đó là cần hay không cần giữ lại điều 4; cũng có nghĩa nên hay không nên tiếp tục giao vận mệnh đất nước cho đảng Cộng Sản Việt Nam tiếp tục toàn quyền “lãnh đạo...” 

            Chúng ta lược lại toàn văn, lời phát biểu ngắn gọn nhưng khẳng khái trung thực, chân phương, rõ ràng, của nữ NSND Thu Hiền: 

NSND Thu Hiền: Nên bàn ngay vào nội dung sửa đổi Hiến Pháp.

“Tôi nghĩ không còn nhiều thời gian để phân tích, dẫn giải nữa. Vì ta đã tụt hậu quá xa so với các nước trong khu vực và thế giới rồi. Mà nên bàn ngay vào nội dung sửa đổi Hiến Pháp. Bản văn thiêng liêng sẽ quyết định sự phồn vinh của một đất nước, và hạnh phúc của một dân tộc. Đó là cần hay không cần giữ lại điều 4; cũng có nghĩa nên hay không nên tiếp tục giao vận mệnh đất nước cho đảng Cộng Sản Việt Nam tiếp tục toàn quyền “lãnh đạo”.

Để làm tốt việc trên, đồng thời cũng hiện thực tuyên bố của bà Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan “Nước ta dân chủ gấp vạn lần so với các nước tư bản”. Tôi để nghị đảng nên công khai tất cả những thành tựu đã làm được cho đất nước từ khi thành lập đến nay. Để toàn dân biết, quyết định nên tiếp tục tín nhiệm hay không tín nhiệm, như các nước kém dân chủ hơn ta (theo bà Doan) thường làm trước mỗi cuộc bầu cử. 

Nhưng trước tiên. Yêu cầu đảng trả lời một số điểm chính trong dư luận xã hội sau đây: 

- Đảng Cộng Sản Việt Nam không phải là đảng Quốc gia Dân tộc, mà là của Liên Xô cũ và Trung Quốc hiện nay, theo học thuyết Mát - Lê. Nên mục tiêu phục vụ dân tộc là thứ yếu, phục vụ học thuyết mới là trọng tâm?

- Năm 1954, chấp hành chủ trương của đảng bạn Trung Quốc chia hai đất nước, để sau đó dân tộc Việt Nam phải tốn xương máu 21 năm mới thống nhất lãnh thổ được. Rồi gần đây, mất thêm đất biên giới và biển đảo? 

- Cải cách ruộng đất ở nông thôn, cải tạo Công thương ở thành phố. Cầm tù và đày đoạ những người hợp tác Nhân Văn, Giai Phẩm. Không cho làm báo tư nhân là để triệt tiêu văn hoá và tinh thần dân tộc. Theo đúng chủ trương, đường lối của Stalin – Mao Trạch Đông? 

- Nhượng đất biên giới. Phản ứng yếu ớt khi bị chiếm biển đảo. Đàn áp nhân dân phản đối Trung Quốc xâm lăng để có nơi dựa dẫm bảo vệ đảng của mình?

- Cương quyết xem “kinh tế Nhà nước” là chủ đạo, dù biết đã thất bại và đang nợ nần rất nhiều? 
Nếu thành quả việc làm của đảng là đúng đắn, và trả lời thoả mãn được dư luận toàn dân. Toàn dân sẽ hoàn toàn ủng hộ việc đảng tiếp tục lãnh đạo mà không cần đến phải minh định bằng điều 4 Hiến Pháp 1992 nữa.”

Phát biểu này hoàn toàn mang tính xây dựng đất nước. (Blog Diễn Đàn Công Nhân) 

Không biết cảm tưởng của quí vị đọc giả ra sao? Nhưng riêng “tai” tôi như “lùng bùng” một thoáng, sau khi đọc. 


Bởi, còn rất mới, để đối chiếu với hình ảnh và lời phát biểu “thập thò, thập thụt” như “cải tà qui chánh” ngược với bản góp ý 72 ngườiđề nghị Sửa đổi HP mà ngài cựu BT/Tư Pháp Nguyễn Đình Lộc đã thò tay ký - Trên VTV tối 22-3-2013- Thì tự nhiên tôi cảm thấy nó “làm sao ấy” dù sự việc không liên quan đến mình?. 

Một “cựu Bộ Trưởng” bạc mái đầu, tưởng đâu “gừng càng già càng cay” vì chân lý, nhân cách, phẩm giá sẽ làm cho “sĩ khí” trung thực “dày cơm lên” nhưng lại rất sớm “bạc màu”. 

Ngược lại rất thú vị và hào hùng. Hai đóa hoa “liễu yếu đào tơ” trong làng “nghệ thuật” NSND Kim Chi và NSND Thu Hiền lại toát ra một một làn hương “diễm lệ từ hửu xạ rất tự nhiên hương” ở chính mình, mà không cần đến ai phải khêu lên mời gọi. 

Một làn hương “Kim Chi” nồng nàn quyến rũ đặc trưng của “nhân cách, phẩm giá – Một làn hương “Thu Hiền” quí phái cao thựơng của “mệnh nước, phận dân” – Ai dám nói nghệ thuật là “thương vay, khóc mướn”? Khi họ đang “thương thật, khóc thật” với chính “nhân bản, đạo đức” của dân tộc Việt Nam mình! 

“- Nhượng đất biên giới. Phản ứng yếu ớt khi bị chiếm biển đảo. Đàn áp nhân dân phản đối Trung Quốc xâm lăng để có nơi dựa dẫm bảo vệ đảng của mình…” (NSND Thu Hiền) 

Không cốt ý điểm phấn tô son, hay chủ tâm té nước theo mưa – Nhưng không thể không ví lời âý như: “SẤM SÉT GIỮA TRỜI QUANG” dự báo, nếu không khéo “Mưa bão giống tố nghịch mùa” sẽ đến giữa lòng Dân Tộc!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét